NHỮNG ĐIỀU EM MUỐN NÓI
NHAN THỊ ÁNH TUYÊN
LỚP: 9A1
Kính thưa quý vị dại biểu , quý thầy cô cùng các bạn học sinh thân mên !
Em tên : Nhan Thị Ánh Tuyên , học sinh lớp 9A1 . Hôm nay em xin đại điện cho toàn thể học sinh khối 9 cũng như các bạn khác trong trường dể nói lên lời tri ân sâu sắc nhất !
Các bạn ạ ! Đâu dó quanh đây những bông hoa phượng dầu tiên dã nở , sắc phượng rạo rực dốt cháy cả một vùng trời và trong không gian vắng lặng lúc này những chú ve- dàn dồng ca mùa hạ dang cất cao khúc hát , tất cả như hòa hợp vào nhau vẽ nên một bức tranh gợi hình , gợi cảm lám cho bao con người, bao trái tim phải xao xuyến chạnh lòng
, hè dã về thật rồi bạn nhỉ ! .Có lẽ bốn mùa trong năm mùa hè luôn dược lứa tuổi chúng em ưu tiên và yêu thích nhất cũng bởi mỗi dộ phượng nở hè về lòng chugs em lại cứ xốn xang một niền vui khôn tả cái cảm giác vui thú duy chỉ có nhưng tâm hồn non trẻ như chúng em mói có .Hè về ,chúng em tạm biệt những con số , con chữ thôi miên, tạm biệt những giờ học vất vả , chúng em hòa vào khúc ca ngày hè sôi động .Vậy mà hôm nay , khi một mùa hè mơ lại về nhiwng tận sâu trong tâm hồn mình chúng em lại da diết một nỗi buồn thiết tha ngập tràn cảm xúc . Vì năm nay chúng em dã là học sinh lớp 9 , hè về cũng dồng nghĩa chúng em phải chia tay mái trường , thầy cô, bạn bè .Tìm dâu ra một nụ cười trong giờ phút chia xa này, buồn lắm ,thương lắm…Bánh xe thời gian sao mà trôi nhanh thế ? Vậy là 4 năm , 4 năm dươc sống dưới đại gia đình THCS THỊ TRẤN THỚI LAI, sống trong vòng tay yêu thương , dùi dắt của thầy cô , sống với những kỉ niệm dẹp bên bạn bè. Bốn năm khoảng thời dian không ngắn cũng không quá dài nhưng dọng lại trong tim của lớp lớp học trò chúng em những kí ức không quên .Mới ngày nào chúng em còn chập chững bước từng bước bỡ ngỡ , thẹn thùng vào lớp 6 , năm học dầu tiên dưới mái trường , vậy mà hôm nay chúng em phải nói lơì tạm biệt . chia tay .Có lẽ ai trong chúng em cũng không kìm chế dược cảm xúc . tận sâu trong khóe mắt mình chúng em dều cảm thấy cay cay , một nỗi dau quặn thắt tâm can . Bốn năm sống dưới mái trường tình thương nỗi nhớ dã lốn dần trong em, tình cảm âý da diết . bền chặt sâu nặng như tình cảm gia đình . nhớ lắm những khoảnh khắc được khóc được cười bên lũ bạn . thương làm sao những mái tóc đã diểm sương mai , dôi bàn tay thô ráp của cô thầy :
“Ôi thầy cô những người cha mẹ
Luôn sát bên chúng con trong cuộc đời
Dạy chúng con những điều hay lẽ phải
Ơn nghĩa này con nguyện mãi không quên”
Thầy cô ơi !Hai tiếng nghe thân thương em mang trong tim suốt cuộc đời .Dẫu có đi hết chiều dài cuộc đòi em vẫn không đi hết lời dạy thầy cô , dẫu có bước lên đỉnh cao cuộc sống em vẫn biết rằng thành công ấy là chính nhờ vào thầy cô , người đã nâng bước chân em trên con đường tri thức . Trong cuộc sống này , nếu cha mẹ là người là người sinh ra em , nuôi dưỡng và bảo bọc em nên ngươi thì thầy cô là người chắp cánh cho những ước mo của chúng em bay cao bay xa, có lẽ cuộc sống dã quá dậc ân dối với chúng em vì dã dem dến cho chúng em những người cha người mẹ thứ hai của mình . Ai trong chúng ta không từng là chồi non được thầy cô yêu thương , dùi dắt , sợi dây tình cảm cũng vì thế mà miên man – tiếp nối xuyên qua tầng tầng lớp lớp của thơì đại . Ai đó đã ví “Dưới ánh nắng mặt trời không nghề nào quý hơn nghề dạy học “và thầy cô dã và dang làm một suus mệnh hết sức thiêng liêng là” trồng người “.Dẫu biết rằng công việc của mình là rất khó ,rất vất vả nhưng thầy cô vẫn một mực thủy chung , hi sinh tát cả vì lớp lớp dàn con thân yêu của mình . Thầy cô chính la người khai phá tâm hồn chúng em , mang dến cho chúng em dòng sữa mát lánh của tri thức . Thương làm sao những dêm khuya thày cô vẫn thao thức bên trang giáo dều soạn những bài học hay cho chúng em . Xót xa làm sao khi nhì mái tóc xưa giờ dây dã diểm bạc vì bụi phấn . Thầy cô như ánh nến soi tỏ dêm khuya , như tấm bảng den vẽ nên kiến thức trong mỗi học trò . Tương lai của chúng em sẽ đi về dâu, về nơi dại dương thất bại hay đỉnh cao của vũ trụ là tùy thuộc vào sự dùi dắt , dạy bảo của thầy cô.
“Thầy giáo em là một con đò nhỏ
Ngày nối ngày đò cặp bên sang sông
Đẻ mỗi năm mỗi lần đò cặp bến
Vững tay chèo đò vượt những phong ba”
Thầy cô giáo được ví nhưng người lái đò , ngày lại ngày trôi qua người vẫn dều dặng dưa đưa lớp lớp học trò sang bến bờ tri thức , vẫn còn dây bao khó khăn thử thách , vẫn còn dây nhũng “tai trời ách nước”.Bao giọt mồ hôi dã rơi , bao giọt lệ dã trào nhưng thày cô vẫn vững tay chèo dưa con thuyền đến đúng nơi , đúng hướng . Thầy cô ơi !Mỗi năm mỗi lớp học sinh đến được bên bờ nhưng mấy ai biết ngoảnh lại nhìn về con đò xưa mà thương mà nhớ . Vâng , em biết thầy cô ơi !Thầy cô lúc nào cũng âm thầm lặng lẽ hiến dầng cho đời không cần, không mong mỏi đáp đền từ học trò .
Bốn năm sống dưới mái trường THCS TT THỚI LAI ấn tượng về tình nghĩa thầy trò có lẽ đậm nét và sâu sắc hơn cả , chính nơi đây nhân cách chúng em dần được khẳng định và hoàn thiện .Ơ đây, thầy cô với nhiệt huyết và tình thương bao la của mình đã đem đến cho chúng em hạt vàng kiến thức , thầy cô đã tiếp sức cho chúng em đến ngày mai , lời dạy thầy cô như ánh sáng soi trong tâm hồn em . Người ta thường nói “Nhất quỷ nhì ma , thứ ba học trò “Thầy cô ơi !Chúng em biết có những lúc chúng em không vâng lời thầy cô làm cho thầy cô phải buồn phải khóc , thực chúng em có lỗi vô cùng , chúng em cảm thấy mính nợ thầy cô rất nhiều nhất là “một lời xin lỗi “. Từ sâu thẳm trái tim của mình chúng em “Xin lỗi thầy cô”hy vọng lời xin lỗi ấy đủ sức xoa dụi vết thương trong lòng thầy cô . Thầy cô có biết không ? Chưa bao giờ chúng em cảm thấy xót xa và lo lắng như lúc này , em sợ phải nói lời chia tay , sợ khi khôngcòn gặp thầycô , bạn bè , hy vọng rằng thời gian sẽ ngừng trôi để em được sống trong khoảnh khắc này . Còn đâu những tiết học sôi nổi đến mức ồn ào , những ngày ta hát cùng nhau khúc ca tri thức , chúng ta sẽ nhớ mãi phải không ? Dòng thời gian cứ trôi , chúng em rồi cũng sẽ lớn , trưởng thành rồi đặt chân ra ngoài xã hội , bước trên hành trình cuộc đời sẽ có khi nào ta ngoảnh lại nơi đây – sân trường dấu yêu . Giờ đây , khi nhìn lai lớp học vắng dần nhũng gương mặt thân quen mà trong lòng tiếc nuối , nhìn về phía bục giảng chỉ còn lẻ bóng một mình cô mà lòng xót xa …Trong giờ phút ngắn ngủi này , chúng em gởi dến thầy co lời cảm ơn chân thành nhất . Cảm ơn những lo toan , vất vả của cô thầy . Cảm ơn tình thương vô bờ bến thầy cô dành cho chúng em . Cảm ơn những nụ cười lãn những giọt nước mắt , cảm ơn nhiều và nhiều lắm
Dù mai sau chúng em có đi về muôn ngả ,dug cơn sóng cuộc đời có vùi dập chúng em như thế nào thì hình ảnh về ngôi trường , kỉ niệm bên thầy cô , bạn bè sẽ mãi trọn vẹn và tinh nguyên , mãi là một thời nhớ nhất , yêu nhất của chúng em , là động lực niềm tin giúp em vững bước …!