VUNG TAY CHEO
Nhan Thị Ánh Tuyên
Lớp 8A8
“ Cô dắt con đi giữa phố đông
Tưởng như dắt mãi đến không cùng
Mai con bay giữa vòm tinh tú
Cô vẫn cầm tay con biết không”
Những vần thơ thật thiết tha đằm thắm của nhà thơ “ Vũ Quân Phương” viết tặng các thầy cô giáo cũng như gợi nhắc mỗi chúng ta nhớ lại người cha người mẹ thứ hai đã dìu dắt chúng ta bước đi chập chững thuở đầu đời. Chỉ những ca từ đơn giản mà mộc mạc cúng đủ làm cho noi that dep hàng triệu trái tim của những đứa học trò như chúng ta phải vỡ òa, nghẹn ngào xúc động nhớ đến người thầy người cô thân yêu của mình.
Không biết tự bao giờ mà các thầy giáo đóng vai trò rất quan trọng trong sự nghiệp trồng người. Một nhà triết học người nga đã từng nói “ Dưới ánh nắng mặt trời không nghề nào quý hơn nghề dạy học”. Thật vậy, nghề dạy học là nghề được cả xã hội giao phó cho một trách nhiệm hết sức lớn lao là đào tạo thế hệ trẻ thành những công dân hữu ích và các thầy cô đã và đang làm một thiên mệnh hết sức to lớn đó là dạy học.
Trong cuộc sống này nếu cha mẹ cho ta sự sống, nuôi nắng và lo lắng cho ta thì chính người thầy, người cô đã đem đến cho ta bầu trời tri thức, cũng như câu nói “ Ngọc không mài không sáng” với những tâm hồn non nớt như chúng ta nếu không có những người thầy cô giáo yêu nghề cháy bỏng thì chúng ta những viên ngọc không được mài, mịt mù tăm tối khi nghĩ đến tương lai, bởi thầy cô là ánh sáng soi đường là chiếc la bàn định hướng cho ta đến bến bờ tri thức.
“ Trên đường đời mênh mang
Thầy thắp cho em ánh sáng
Cho em đôi cánh lý tưởng
Để bay lượn trên đại dương tri thức”
Thầy cô như ánh nắng ban mai ấm áp như dòng nước mát lành trong trẻo, từng ngày âm thầm bồi đắp, ươm trồng làm nảy nở những mầm tri thức của bao lớp học trò. Nhờ có thầy cô nên chúng em mới mới hiểu được giá trị của cuộc sống, thầy cô đã dắt chúng em vào đời, dạy cho chúng em biết bao điều hay lẽ phải để em nhận ra rằng tu bep gia re trong cuộc sống này còn biết bao khó khăn thử thách để từng ngày chúng em được bước lên những bậc cao hơn của nấc thang kiến thức. Thầy cô là những kỷ sư tâm hồn dù mưa hay nắng người kỷ sư ấy vẫn tận tụy vun vén cho công trình của mình để rồi mĩm cười thật tươi nhìn thành quả gặt hái được, nếu người kỷ sư vui mừng khi nhìn thấy cái cầu mà mình vừa xây xong, người nông dân mĩm cười nhìn đồng lúa của mình trĩu hạt thì người làm công tác trồng người vui khi nhìn thấy học trò đang lớn lên và trưởng thành từng ngày.
“ Thầy giáo em là một con đò
Ngày nối ngày trở khách sang sông
Để mỗi năm một lần đò cặp bến
Vững tay chèo đò vượt những phong ba”
Chắc hẵn ai cũng từng được nghe nghề giáo là nghề lái đò và thầy cô được ví như người chèo đò, những chuyến đò âm thầm chở khách sang sông để từng lớp học trò được đưa đến bến bờ tri thức. Con đò ấy cứ lặng lẽ theo dòng thời gian mang lữ khách đến nơi họ cần đến nhưng trên con đường ấy không phải lúc nào cũng được suôn sẻ mà đôi khi thiet ke nha cũng gặp nhiều khó khăn, sóng gió nhưng bằng lòng nhiệt huyết và trái tim đầy yêu thương của mình thầy cô vẫn giữ vững tay chèo trước phong ba bão táp. Nhưng các bạn ơi! Đã mấy ai sang sông mà ngoảnh lại nhìn người lái đò lam lũ, thầy cô của chúng ta là vậy chỉ biết cho mà không nhận lại bao giờ cũng như con ong góp mật cho đời để rồi được đáp lại bằng cái nhìn vô ơn của những cô cậu học trò. Các bạn có biết không? Nhà giáo bị uy hiếp bốn bề, là người thợ xây nhưng tâm hồn học trò đâu dễ uốn nắn dễ xây như cây, như gach chính vì lẽ đó chúng ta hãy cố gắng tạo niềm cảm thông, niềm an ủi để ngày ngày trang giáo án mà thầy cô lật tới cũng đều mang hương vị ngọt ngào, cũng như một bụi hoa được vun vén, nước mát tưới đều bụi thủy cúc sẽ nở những đóa hoa rực rỡ, thầy cô luôn vui khi nhìn thấy những đứa học trò thành đạt và mĩm cười khi thấy học trò đã được lớn khôn. Nếu như được ví như một nốt nhạc thì thầy cô sẽ là một nốt nhạc trầm xao xuyến, êm đềm nhưng dai dẵng lòng người..
Từ trong sâu thẳm trái tim của mình, em luôn biết ơn và tự hào vì được làm học trò của thầy cô. Thầy cô đã truyền cho em nghị lực sống giúp em vươn dậy mỗi lần vấp ngã, giúp em tự tin hơn trước những sóng gió cuộc đời, em đã hiểu được bài học làm người, sống phải biết bao dung tha thứ để nhận lại những điều tốt đẹp hơn.
Chắc hẵn bạn đã từng nghe những ca từ quen thuộc “ Nếu có ước muốn trong cuộc đời hãy nhớ ước muốn cho thời gian quay trở lại…” trong cuộc sống bạn đừng bao giờ có ý nghĩ bắt thời gian quay trở lại để bạn phải làm lại từ đầu, đặc biệt là đối với thầy cô, chúng ta phải luôn vâng lời, kính trọng và cố gắng học thật tốt để một mai khi rời xa mái trường thì từng trang hồi ức của chúng ta là một kỉ niệm đẹp về thầy cô…
Nhân ngày nhà giáo Việt Nam 20/11, em xin gửi đến quý thầy cô những lời chúc sức khỏe, lời tri ân trân thành nhất. Em mong sao quý thầy cô luôn vui vẻ và khỏe mạnh để nha xinh vững tay chèo đưa từng lớp học trò đến bến bờ tri thức.
“ Nhớ mãi công ơn thầy cô”